Đặng Quang Chính

Đường tình mùa thu






Đường tình thu em đi mấy độ
Lòng đơn côi nghiêng bóng cô đơn
Lá vàng rơi như lòng trĩu nặng
Mưa rơi như lệ đắng trong lòng ...!

Đường tình ta có là duyên nợ
Ngõ khuya đêm sầu lắng tâm tư
Lòng yêu người chan hòa đây đó
Mùa thu qua chẳng đợi chẳng chờ

Đường ta đi lá vàng dệt thảm
Gió miên man gợi khúc tình ca
Chim thi thỏang mừng tình đôi bạn
Lạnh hiu hiu hạnh phúc ấp yêu

Đường em đi thu qua xuân tới
Bóng hình ai thấp thóang cuối đường
Thiên đường đó giả hay là thật
Em đuổi theo xa cách cố nhân

Em trở lại đây gõ cửa nhà
Một thóang buồn kia đã sang trang
Giờ đây đường ấy không còn vắng
Sánh bước song đôi lá vẫy chào …!


Đặng Quang Chính

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 20 tháng 9 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Đường tình mùa thu"